Mà linh hồn của Yên Nhược Tuyết lúc này cũng bắt đầu được tẩm bổ, điều trị.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu/
Yên Nhược Tuyết chỉ cảm thấy toàn bộ linh hồn sảng khoái dễ chịu như lên mây xanh, linh hồn vốn tổn thương của mình lấy tốc độ nhanh chóng điều trị, vô số đau đớn dần dần biến mất.
“Đây là, ảo cảnh sao? Không nghĩ lần này ngay cả ảo cảnh đều xuất hiện?”
Không biết bao lâu sau, cảm giác linh hoàn dần hoàn thiện, Yên Nhược Tuyết mở ra đôi mắt đẹp.
Đập vào mắt là cảnh tượng khiến nàng lập tức đỏ mặt, chỉ thấy một thiếu niên khá anh tuấn, tuổi tác có vẻ nhỏ hơn nàng, hắn nhắm chặt hai mắt, đôi tay gầy nhưng chắc khỏe ôm chặt thân thể nàng.
Chợt, như cảm giác điều gì không đúng.
Yên Nhược Tuyết cảm nhận có thứ gì vừa dài vừa cứng lại nóng hổi đang lấp đầy bên dưới nàng.
“Ảo cảnh lần này thật đáng sợ, ngay cả cảnh tượng dâm loạn như thế đều xuất hiện” Yên Nhược Tuyết khẽ gắt một tiếng, hai má ửng hồng, bắt quá vì đây là ảo cảnh, tức là thiếu niên trước mắt chính là tâm ma của nàng, không có gì đáng xấu hổ.
Lạc Nam mí mắt nhắm chặt không muốn nàng biết hai mắt hắn hoàn toàn trống rỗng, bất quá dựa vào Thấu Thị Phù hắn hoàn toàn nhận thấy vẻ đáng yêu vừa rồi của nàng.
“Ta là tâm ma của nàng đây, sợ không?” Lạc Nam tinh nghịch cười cười hỏi thăm.
“Hừ, ta chết còn không sợ? Còn sợ tâm ma nhà ngươi?” Yên Nhược Tuyết phồng hai mắt, đôi môi đã lấy lại huyết sắc của nàng kiều diễm hừ nói.
“Vậy được, chúng ta tiếp tục chuyện đang thực hiện” Lạc Nam cười cười, chợt bên dưới dương vật đẩy mạnh.
“Ưm, ưm” Yên Nhược Tuyết run lẩy bẩy, thân thể vô lực nằm im chịu đựng, thương tổn do linh hồn đã được chữa trị nhưng linh lực toàn thân hao hết khiến nàng không thể làm gì.
“Nhược Tuyết, ta sướng, của nàng khít quá” Lạc Nam hừ nói, dương vật không ngừng ra vào thân thể nàng.
“Ưm, ta cũng sướng,hiếp dâm giáo viên không nghĩ chuyện này lại kỳ diệu như vậy” Yên Nhược Tuyết hai mắt khép hờ, thầm nghĩ trước khi chết biết được cảm giác này cũng không tệ.
Lạc Nam chứng kiến biểu tình mê người của nàng, cúi đầu hôn xuống, lưỡi hắn muốn tiếp tục nút lưỡi nàng.
Yên Nhược Tuyết hơi mất tự nhiên, vốn muốn kháng cự nhưng lại nghĩ đây là ảo cảnh, cũng hé mở môi thơm mặc hắn xâm nhập.
CHỤT CHỤT CHỤT.
Âm thanh trao đổi nước bọt liên tục vang lên, hai chiếc lưỡi như hòa tan vào nhau, nước bọt của nàng chảy từ môi xuống miệng hắn rồi chảy xuống cổ hắn, hơi thở hai người không ngừng phả vào nhau, đôi tim cùng chung nhịp đập.
Bạch bạch bạch.
Bên dưới Lạc Nam vẫn không ngừng ra vào, cảm nhận sự co bóp tuyệt diệu của nàng, Lạc Nam yêu chiều nói: “Nàng sao lại liều lĩnh? Gấp gáp đột phá như vậy?”
“Ngươi là tâm ma của ta, chẳng lẽ chuyện của ta ngươi không biết?” Yên Nhược Tuyết trong lòng nghi hoặc, bất quá vẫn giải đáp: “Ta cần nhanh chóng đột phá để cạnh tranh địa vị Thánh Nữ, nếu không có thể sẽ bị trở thành công cụ hôn nhân cho tông môn”.
“Hừ, dám xem nữ nhân của ta là công cụ hôn nhân, muốn chết” Lạc Nam giận dữ nói, bên dưới ra vào càng mạnh mẽ.
Bạch bạch bạch.
“Á, Ưm, sướng, ai… ai là nữ nhân của ngươi chứ?” Yên Nhược Tuyết thoải mái rên rỉ, dâm thủy ướt đẫm, bất quá vẫn ngạo kiều mặc dù trong lòng cảm giác ngọt ngào vô cùng.
“Đây là cảm giác có nam nhân quan tâm sao? Cũng không tệ” Nàng ngọt ngào thầm nghĩ.
Lạc Nam tiếp tục cúi xuống hôn môi nàng, một lúc sau tách ra, hắn nghiêm túc nói:
“Nàng là nữ nhân của ta, chỉ cần nàng thích cho dù là trăng cũng hái xuống cho nàng, đột quá Nguyên Anh mà thôi, chuyện nhỏ.”
“Hừm, ừ, mạnh lên chút, khoác lác” Yên Nhược Tuyết vừa rên rỉ vừa bĩu môi nói, nàng muốn xem nam nhân “tâm ma” này có thể làm gì.
“Ư, nàng bót quá” Lạc Nam thoải mái nói tiếp: “Linh hồn nàng đã được chữa trị, tâm cảnh gia tăng, việc đột phá sẽ không tiếp tục ảnh hưởng, bất quá thứ còn thiếu hiện tại là linh lực”.
Lạc Nam nói xong, ý niệm vừa động, Thổ Linh Thảo đã xuất hiện trên tay hắn, vừa cướp của Hắc Sơn Hùng xong đã có đất dụng võ.
“Là Thổ Linh Thảo” Yên Nhược Tuyết vui mừng, bất quá rất nhanh ảm đạm: “Ta có Thổ và Thủy hệ linh căn, chỉ Thổ Linh Thảo vẫn chưa đủ”.
Đây là sự khác biệt giữa người có đơn linh căn và nhiều linh căn, người có nhiều linh căn mặc dù thực lực mạnh rất nhiều so với đơn linh căn nhưng tài nguyên tu luyện cũng cần gấp nhiều lần.
“Hừ, nam nhân của nàng nói thì sẽ làm được” Lạc Nam tức giận ngắt lấy núm vú làm nàng la oai oái, bên dưới đón nhận trùng kích liên tục của hắn, thổ khí như lan.
“Hệ thống, tiến hành chỉ định triệu hoán Thủy hệ địa cấp đan dược” Lạc Nam ra lệnh cho hệ thống, hoàn thành nhiệm vụ Thoát khỏi Lạc gia hắn vẫn còn chưa sử dụng phần thưởng.
“Keng, bắt đầu triệu hoán Địa cấp Thủy Hệ đan dược”.
“Keng chúc mừng ký chủ nhận được Huyền Thủy Đan, Địa Cấp Cực Phẩm đan dược”.
“Huyền Thủy Đan: Địa Cấp Cực Phẩm đan dược”.
Công dụng: Người phục dụng lĩnh hội được Huyền Thủy (đẳng cấp cao hơn thông thường thủy thuộc tính rất nhiều), gia tăng tốc độ hấp thu Thủy Hệ linh khí gấp 30 lần trong thời gian 10 canh giờ.
“Không tệ chút nào” Lạc Nam cảm giác âm đạo Yên Nhược Tuyết co bóp, cúi xuống hôn lên trán nàng thủ thỉ: “Hôn ta một cái, có quà tặng cho nàng”.
“Lắm chuyện” Yên Nhược Tuyết phồng má, bất quá vẫn ngẩng dậy đánh chụt vào môi hắn.
Lạc Nam thỏa mãn mỉm cười, viên kia Huyền Thủy Đan lập tức xuất hiện, mà Thủy hệ thuộc tính bên trong thiên địa lấy tốc độ chóng mặt tràn về phía nó như chào đón vươn giả.
“Huyền Thủy Đan? Làm sao có thể?” Yên Nhược Tuyết trợn mắt đẹp, thứ đan dược này tại môn phái của nàng chỉ xuất hiện trong cổ tịch, cách luyện chế đã thất truyền từ lâu.
“Thế nào?” Lạc Nam tủm tỉm hỏi, bên dưới thúc mạnh.
“Uưm, Sướng… Đúng là tâm ma, không gì không làm được” Yên Nhược Tuyết rên rỉ yêu kiều đáp.
“Được rồi, chúng ta vừa song tu vừa luyện hóa chúng nó? Thế nào?” Lạc Nam cưng chiều nhìn nàng, hiện tại bọn hắn vừa giao hợp, tiến hành luyện hóa vật phẩm tức là đôi bên cùng có lợi.
Lạc Nam cũng muốn đề thăng tu vi linh lực của mình.
“Ừm, Ừm, thiếp sướng quá, chàng chậm lại mới tập trung luyện hóa được chứ” Yên Nhược Tuyết đổi cách xưng hô, nàng quyết định hưởng thụ trọn vẹn ảo cảnh lần này rồi chết cũng không tệ.
“Chụt”.
Lạc Nam mỉm cười, bên dưới ngừng nhấp, ngậm lấy Huyền Thủy Đan vào trong miệng, sau đó cúi đầu tìm đến môi nàng, hắn thả đang dược vào miệng nàng, không quên nút lưỡi nàng một cái.
Lạc Nam đỡ Yên Nhược Tuyết dậy, để nàng ngồi lên đùi hắn, bên dưới cả hai vẫn chặt chẽ kết hợp.
Mà hắn cũng hái xuống đóa hoa nâu đất trên Thổ Linh Thảo, bỏ vào trong miệng, trong lòng thầm nghĩ: “Bất Hủ Diễn Sinh Kinh – Tụ Đỉnh”.
Trong khoảnh khắc đó, vô số Thủy và Thổ hệ thiên địa linh khí cấp tốc tiến vào mật thất, cường độ nồng đậm gấp ngoại giới vô số lần, bao phủ hai thân ảnh trần truồng đang kết hợp.
Bên trong bí ẩn mật thất, dưới ánh sáng lộng lẫy của dạ minh châu, hai thân thể trần truồng vẫn lặng yên kết hợp, hai đôi mắt đóng lại, mỗi người riêng phần mình niệm chú quyết, lẳng lặng luyện hóa thuộc tính linh khí dồi giàu bên trong cơ thể, xung quanh bọn hắn, vô số thiên địa linh khí bao phủ như muốn nuốt chửng cả hai.
Cảm nhận dương vật mình liên kết chặt chẽ cùng nơi tư mật mềm mại của giai nhân trước mắt, Lạc Nam hít sâu bình phục một tia dục vọng, hai tay kết thành từng loại pháp ấn kỳ lạ, miệng niệm khẩu quyết cổ xưa, tiến hành luyện hóa Thổ Linh Thảo.
Đối diện cùng hắn, Yên Nhược Tuyết hơi má ửng hồng, điều động công pháp bản thân luyện hóa Huyền Thủy Đan.
Bọn hắn riêng phần mình cảm nhận được tình huống thân thể đối phương, luyện hóa Thổ Linh Thảo khiến từng tia Thổ Hệ linh khí do Lạc Nam tuần hoàn trong đan điền sau đó chuyển dời qua cơ thể Yên Nhược Tuyết, mà từng tia Thủy hệ linh khí cũng từ cơ thể nàng lặng lẽ tiến vào cơ thể Lạc Nam.
Linh Lực của Yên Nhược Tuyết từng chút từng chút bắt đầu có dấu hiệu gia tăng.
Mà linh khí tiến vào thân thể Lạc Nam hoàn toàn như muối bỏ biển, không hề gia tăng một chút tu vi linh lực của hắn.
Tình huống này khiến Yên Nhược Tuyết cau mày, nàng bắt đầu lo lắng cho hắn, mấy lần định mở miệng hỏi thăm, bất quá cảm ứng được Lạc Nam vẫn ung dung bình thản nên tạm thời bỏ xuống lo lắng trong lòng.
Lạc Nam bề ngoài nhìn như một phàm nhân, nhưng Yên Nhược Tuyết không tin điều đó, nàng có thể cảm giác được hồn lực của hắn chỉ tiếp cận Kim Đan Kỳ cường giả, nhưng độ tinh khiết của nó lại cao một cách khó tin, thậm chí Yên Nhược Tuyết chưa từng gặp ai có hồn lực tinh khiết và mạnh mẽ như vậy, hắn giống như một linh hồn dị bảo, đó là lý do vì sao có thể chữa thương linh hồn cho nàng.
Với trí thông minh của Yên Nhược Tuyết, sau khi bình phục tinh thần, cùng với việc Lạc Nam xuất ra Thổ Linh Thảo cùng Huyền Thủy Đan, nàng đương nhiên biết tất cả chuyện xảy ra hoàn toàn là sự thật, mà không phải ảo cảnh như bản thân mình tưởng tượng, chẳng qua nàng tiếp tục giả vờ trêu chọc hắn mà thôi, như cách hắn trêu chọc nàng lúc đầu vậy.
Từ việc Lạc Nam cứu nàng, đến khi cả hai kết hợp quấn quýt cùng một chỗ rồi tiến hành song tu.
Tất cả đều là sự thật.
Lúc này nàng không quan tâm hắn làm sao tiến vào mật thất, làm sao lại trị thương cho nàng, làm sao biến mình thành nữ nhân của hắn. Nàng chỉ biết, mình đã không có đường lui, cả thân thể và trái tim đã cho hắn, sau nàng đành chấp nhận làm người của hắn, Yên Nhược Tuyết không hề hối tiếc, ngược lại thầm cảm ơn ông trời đã mang hắn đến cho nàng.
Cảm nhận được linh lực Lạc Nam vẫn không có dấu hiệu gia tăng, Yên Nhược Tuyết đẩy nhanh tốc độ luyện hóa, đồng thời gia tăng Thủy hệ linh khí truyền vào người hắn.
Lạc Nam biết được tấm lòng của nàng, thâm tâm cảm động, bất quá tình huống cơ thể hắn khác biệt so với người khác, hắn không có linh căn, không thể giống nàng trực tiếp hấp thụ linh khí gia tăng linh lực, việc luyện hóa linh khí của hắn có mục đích khác.
Thời gian chầm chầm trôi qua, rốt cuộc thân thể trắng nõn của Yên Nhược Tuyết run rẩy, mắt đẹp tràn ngập vui mừng, dồi dào linh lực tràn ngập toàn thân khắp ngõ ngách khiến nàng sảng khoái hừ nhẹ.
Kim Đan bên trong đan điền nàng cấp tốc xoay tròn, Thủy và Thổ linh lực ngưng tụ ngày một nồng đậm.
Rắc.
Tiếng Kim Đan vỡ vụn, bên trong nó hiện ra một tiểu hài nhi có bộ dạng giống Yên Nhược Tuyết như đúc.
Nàng thành công đột phá Nguyên Anh Sơ Kỳ.
Tiểu hài nhi nhỏ bé kia chính là Nguyên Anh của Yên Nhược Tuyết.
Một luồng thần kỳ lực lượng lan tỏa, Yên Nhược Tuyết cảm thấy tất cả sự vật chung quanh hiện trong tầm mắt nàng, dù là lỗ chân lông của Lạc Nam cũng không thoát khỏi.
Thần thức của Nguyên Anh Kỳ, Yên Nhược Tuyết biết đó là khả năng của thần thức, một loại năng lực khi đột phá Nguyên Anh chi cảnh.
“Ưm”.
Chưa kịp vui mừng, Yên Nhược Tuyết đột nhiên cảm thấy bên dưới âm đạo siết chặt, dương vật của Lạc Nam như một vòi rồng hút nước, tham lam chiếm lấy linh lực dồi giàu trong cơ thể nàng.
Đột phá Nguyên Anh khiến linh lực của Yên Nhược Tuyết càng cao cấp hơn, càng tinh khiết hơn, cũng càng dồi giàu hơn.
Nàng hai mắt khép hờ, cắn môi rên rỉ, thả lỏng toàn thân để Lạc Nam ra sức hấp thụ, đồng thời không quên đẩy nhanh tốc độ luyện hóa Huyền Thủy Đan.
Năng lượng bên trong Địa cấp cực phẩm đan dược quá mức dồi giàu, cho dù nàng đã mượn nó đột phá Nguyên Anh nhưng vẫn còn một nửa năng lượng chưa kịp luyện hóa.
Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái như muốn nổ tung, vô số Thủy và Thổ linh khí từ Yên Nhược Tuyết tràn vào cơ thể hắn.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh điên cuồng vận chuyển.
BÙM.
Một âm thanh nổ tung trong cơ thể vang lên, bên trong đan điền, Lạc Nam cảm ứng có hai đồ vật đang cấp tốc ngưng tụ, mà nguyên liệu hình thành chúng nó rõ ràng là nồng đậm Thủy và Thổ hệ linh khí.
Lạc Nam sắc mặt mừng rỡ như điên, đây mới là mục đích luyện hóa linh khí của hắn.
Mặc dù hai thứ đồ vật bên trong đan điền vẫn chưa hình thành, nhưng Lạc Nam có thể cảm giác mối liên hệ mật thiết giữa mình với chúng, rõ ràng là hai cái cự đỉnh đang trong quá trình ngưng tụ.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất một trong: Tụ Đỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu/
Vì đã thành công đột phá Nguyên Anh Cảnh, Yên Nhược Tuyết không lại tiếp tục thu lấy thiên địa linh khí, trái lại thông qua nơi tư mật đang gắn kết, nàng tích cực luyện hóa linh khí và truyền linh lực của mình vào thân thể Lạc Nam.
Phu sướng phụ tùy.
Yên Nhược Tuyết bắt đầu ra sức giúp đỡ nam nhân của mình.
Không biết qua bao lâu sau, linh lực bên trong cơ thể nàng bắt đầu có dấu hiệu cạn kiệt, vừa đột phá Nguyên Anh như nàng lượng linh lực dồi giàu vô cùng, cho dù chiến đấu với đối thủ cùng cấp một thời gian dài cũng không thành vấn đề, lại bị một kẻ thân thể phàm nhân như Lạc Nam hấp thu gần cạn kiệt, có thể thấy quá trình Tụ Đỉnh khó khăn như thế nào.
Yên Nhược Tuyết linh lực toàn thân bị hút sạch, bắt đầu có dấu hiệu suy yếu…
Mà lúc này đây, bên trong đan điền Lạc Nam, hai tôn cự đỉnh một lớn một nhỏ cấp tốc xoay tròn, hoàn thành giai đoạn cuối cùng trong quá trình ngưng tụ.
Đến khi Thủy Hệ năng lượng bên trong Huyền Thủy Đan cạn kiệt, hai tôn cự đỉnh rốt cuộc dừng lại, mà Thổ linh khí do Thổ Linh Thảo đã cạn kiệt từ lâu, dù sao Thổ Linh Thảo chỉ là Huyền cấp, năng lượng không thể bằng Địa cấp Huyền Thủy Đan.
Mà khi hai tôn cự đỉnh hoàn toàn thành lập, tu vi linh lực vốn là một phàm nhân của Lạc Nam cấp tốc đề thăng.
Luyện Khí sơ kỳ… trung kỳ… viên mãn.
Trúc cơ Sơ kỳ… Hậu kỳ… Viên Mãn.
Kim Đan Sơ kỳ.
Tu vi linh lực của Lạc Nam tiến đến Kim Đan Sơ Kỳ mới hoàn toàn dừng lại.
Lạc Nam không kịp kiểm tra tình huống thân thể, vươn ra hai tay ôm lấy thân thể kiều nhược vào lòng, kề môi nàng thủ thỉ: “Cảm ơn bảo bối, ta yêu nàng”.
Không đợi nàng trả lời, ý niệm vừa động, Liệu Thương Đan đã nằm trong tay hắn, bỏ đan dược vào miệng, Lạc Nam môi đối môi truyền qua cho nàng, ôn nhu cuốn lấy chiếc lưỡi thơm của nàng.
Ngọt ngào, ẩm ước.
Cảm giác linh lực do đan dược tràn vào thân thể, Yên Nhược Tuyết cảm giác toàn thân hạnh phúc, khép mặt vào ngực hắn, cảm nhận nơi chặt chẽ của mình còn bao phủ dương căn nóng hổi của hắn khiến má nàng ửng hồng.
Lúc này Lạc Nam mới buông tha ý thức tiến vào đan điền, quan sát hai kẻ vừa mới thành lập.
Chỉ thấy hai tôn cự đỉnh một lớn một nhỏ lặng lặng nằm trong đan điền hắn.
Một tôn cự đỉnh hơi nhỏ màu nâu đất, toàn thân được ngưng tụ từ Thổ hệ linh khí, mà một cái khác thì lớn hơn một vòng, chỉ thấy đỉnh này màu thanh đậm, bên trên thân đỉnh vô số Thủy hệ nguyên tố lưu chuyển.
Cả hai tôn cự đỉnh đối diện nhau như có thể trấn áp nhất thế giang sơn, chúng nó liên tục thu vào thiên địa linh khí, sau khi phun ra lại toàn bộ được chuyển hóa thành linh lực, gia tăng tu vi của Lạc Nam, hắn rõ ràng cảm giác tu vi linh lực của mình sau một chu kỳ phun ra nuốt vào linh khí của hai tôn cự đỉnh vừa gia tăng một chút, mặc dù rất nhỏ.
“Đây chính là Tụ Đỉnh sao?”
“Thật khủng bố phương thức tu luyện, không hổ là Cấm Kỵ khiến Thiên Đạo e ngại”.
Lạc Nam vừa mừng vừa sợ cảm thán.
Hai tôn cự đỉnh đẳng cấp đã vượt qua linh căn của tu sĩ nhiều lắm, tu sĩ có linh căn phải tự mình bế quan tu luyện dựa vào linh căn hấp thu linh khí, mà Lạc Nam hiện tại chẳng cần tu luyện thì hai tôn cự đỉnh cũng tự động vận chuyển gia tăng tu vi cho hắn, linh khí trong mật thất đã không đủ chúng nó vơ vét.
“Sau này sẽ gọi các ngươi lần lượt là Linh Thổ Đỉnh và Huyền Thủy Đỉnh” Lạc Nam thầm đặt tên cho hai cự đỉnh.
Vì cấp bậc Thổ Hệ linh khí hình thành Linh Thổ Đỉnh thấp hơn so với Thủy hệ linh khí hình thành Huyền Thủy Đỉnh, nên Linh Thổ Đỉnh nhỏ hơn tận một vòng. Lạc Nam hiện tại ở gần Thổ Linh Thảo, nếu chúng nó toàn lực công kích có thể diệt sát Lạc Nam, nhưng đồng thời sẽ làm hư hại dược thảo.
Vì thế vợ chồng nhà Gấu lúc này bắt đầu dừng chiến, chúng nó bắt đầu hướng Lạc Nam chạy đến, âm thanh gầm rống và khí tức phát ra liên tục ép về hướng Lạc Nam, ý đồ ép hắn đến chết mà không cần công kích làm tổn hại linh dược.
Lạc Nam trực tiếp nhận khí tức đàn áp của hai cái Tam giai yêu thú, sắc mặt tái nhợt vô cùng, hồn lực bảo vệ quanh thân cũng bắt đầu run rẩy, hắn lúc này chỉ cách Thổ Linh Thảo hai bước chân mà thôi.
“RỐNG.”
Lạc Nam lần này nhịn không nổi một ngụm máu tươi phun ra, cắn răng bật mạnh thân người về hướng Thổ Linh Thảo, tay phải cấp tốc đem nó nhổ lên, đồng thời tay trái bóp nát một tấm khác Tiểu Na Di Phù.
Tên trộm biến mắt một cách kỳ diệu.
Vợ chồng nhà gấu một mặt mộng bức.
Hai cặp mắt đỏ ngầu dò tìm liên tục.
“RỐNG RỐNG.”
Chúng nó tiếp tục tàn nhẫn lao vào nhau, lần này như muốn cùng đối phương đồng quy vu tận để phát tiết phẫn hận trong lòng.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu/
Thân ảnh thiếu niên lần nữa xuất hiện.
“Ưmm ưm.”
“Lần này không biết…” Thiếu niên lẩm bẩm chưa hết câu, một âm thanh rên rỉ mê người chợt vang bên tay khiến sắc mặt hắn căng cứng lại.
Âm thanh của nữ nhân.
Lạc Nam hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, bắt đầu dò xét tình hình xung quanh, chợt sắc mặt hắn có vài phần quái lại, vài phần thương tiết, vài phần kinh diễm… vô số biểu cảm hiện lên trên mặt trong một nốt nhạc.
Nơi đây là một gian đóng kín mật thất khoảng vài chục mét vuông, tuy nhiên lại sáng sủa vô cùng vì trên tường mặt thất này khảm 5 viên dạ minh châu lấp lánh.
Bất quá điều khiến Lạc Nam bối rối không phải vì dạ minh châu quý giá, mà vì bên trong mật thất bí ẩn này nằm lấy một nữ nhân.
Một cái trọng thương nằm hấp hối nữ nhân.
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, hắn xin thề với trời, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến một nữ tử xinh đẹp như vậy, đẹp đến khiến người ta phải nghẹt thở.
Dưới ánh sáng dạ minh châu.
Mỹ nhân thân khoác lụa mỏng, làn da trắng mềm như mỡ đông, thân thể thon dài uyển chuyển, bộ ngực đầy đặn tròn trịa gợn sóng chập chờn theo từng hơi thở, tóc dài xanh lam óng ả, cái cổ cao quý như thiên nga, xương quai xanh ngọc ngà.
Phong Hoa Tuyệt Đại.
Đó là mỹ từ Lạc Nam dành cho nàng, chỉ là lúc này nữ nhân phong hoa tuyệt đại kia có vẻ thân chịu trọng thương rất nặng, nàng vô lực nằm trên mặt đất, hai mắt khép hờ, lông mi dài run rẩy, bờ môi nhỏ nhắn mê người tái nhợt thỉnh thoảng rên rỉ vì đau đớn, cái trán lấm tấm mồ hôi.
Như một hành động quen thuộc, Lạc Nam ngồi xổm xuống dùng ống tay áo ân cần lau đi mồ hôi trên trán nàng.
“Nữ nhân này hắn là nhận phản phệ cực nghiêm trọng trong lúc bế quan tiến hành đột phá, đây là hiện tượng khi tâm cảnh không đủ nhưng nóng lòng truy cầu cảnh giới cao hơn, linh hồn nàng lúc này đã tổn thương khá nghiêm trọng rồi” Kim Nhi kiến thức bất phàm, lập tức đưa ra kết luận.
“Liệu Thương Đan của ta có thể cứu trị nàng sao?” Lạc Nam vừa hỏi, hai tay đã đỡ mỹ nhân dựa lưng vào lòng mình, hắn cảm thấy để nàng nằm dưới mặt đất thêm một giây cũng là tội lỗi.
“Liệu Thương Đan hệ thống cung cấp chỉ hồi phục linh lực, chữa trị thân thể, đối với tổn thương linh hồn như nàng là vô hiệu” Kim Nhi giải thích nói.
Lạc Nam cảm thụ thân thể nhu mỹ trong lòng hơi run rẩy, hắn dùng sức ôm chặt thêm một chút, dùng hơi nóng thân thể sưởi ấm cho nàng, tay phải vòng qua eo nhỏ mềm mại, cảm nhận da thịt mềm mại của nàng, mũi hít lấy hương thơm dịu nhẹ từ cơ thể mỹ nhân tỏa ra, sự thỏa mãn trong lòng không thể tả bằng lời.
Mà nữ nhân trong ngực như cảm nhận được điều gì, chân mày lá liễu vốn dĩ cau lại vì đau đớn rốt cuộc hơi dãn ra đôi chút, chỉ là miệng nhỏ không ngừng rên rỉ chứng tỏ nàng vẫn đau đớn vô cùng.
“Tình huống này là tâm cảnh không theo kịp tu vi nhưng lại ngoan cố đột phá dẫn đến hậu quả, vì không phải ai cũng là Hồn Tu có được Hồn Lực cường đại như ký chủ, nên khi linh hồn nhận thương tổn sẽ cực kỳ nghiêm trọng, nếu không cứu trị kịp thời sẽ dẫn đến vẫn lạc” Kim Nhi nghiêm túc cung cung cấp kiến thức cho Lạc Nam.
“Ta muốn biết làm sao để cứu sống nàng?” Lạc Nam hối thúc nói, tay vẫn không ngừng lau đi mồ hôi trên trán nàng, hắn không biết tại sao mình lại lo lắng cho nàng đến thế, lần đầu gặp mặt đã bị vẻ đẹp của nàng thu hút, bị bộ dáng yếu nhược mảnh mai của nàng buộc hắn phải che chở mà không cần nguyên do, thậm chí hắn còn cảm tạ Tiểu Na Di Phù đã truyền tống mình đến đây để phát hiện ra nàng.
“Có lẽ là tình yêu sét đánh trong truyền thuyết đi” Lạc Nam thầm nghĩ, dựa vào bố trí nơi mật thất hắn biết thân phận nàng nhất định không tầm thường, bất quá là một Bá Chủ trong tương lai, Lạc Nam muốn nàng là của mình, ai dám ngăn cản chỉ một chữ “giết”.
“Để chữa trị trường hợp này có hai cách”.
“Cách thứ nhất cần có cường đại thiên tài địa bảo có khả năng gia tăng Hồn Lực cho nàng phục dụng” Kim Nhi nói ra.
Lạc Nam yên tâm gật đầu, hắn hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ thoát khỏi Lạc gia, còn thừa một lần chỉ định triệu hoán vật phẩm Địa Cấp chưa sử dụng, có thể triệu hoán Địa cấp Thiên Địa dị bảo bổ xung linh hồn cho nàng.
Bất quá hắn muốn nghe cách thứ hai.
“Cách thứ hai là công tử song tu cùng nàng” Kim Nhi đường hoàng nói.
“Phụt.”
Lạc Nam kém chút một ngụm phun ra, nhìn gương mặt tái nhợt trong lòng ngực, nuốt nước bọt hỏi: “Tại sao lại là cách này?”
“Công tử cường độ linh hồn vượt qua thường nhân, lại có kinh văn Bất Hủ Diễn Sinh Kinh phụ trợ, linh hồn của công tử là thuốc trị thương tổn linh hồn cao cấp nhất thiên địa rồi” Kim Nhi ung dung giải thích tiếp: “Mà muốn dùng linh hồn mình cứu trị nàng, hai người phải hợp thể là đương nhiên”.
“KENG, Thành công tính kế Lạc gia, hoàn thành ẩn tàn nhiệm vụ , khen thưởng một lần chỉ định triệu hoán Thiên Cấp Pháp Bảo” Âm thanh hệ thống chợt vang lên cắt đứt suy nghĩ của Lạc Nam.
Lạc Nam lập tức mộng, ẩn tang nhiệm vụ là có quỷ gì, vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích:
“Ký chủ lấy tu vi nhỏ yếu tính kế Bát cấp thế lực, mượn nhờ Thiên Đạo khiến Lạc gia tổn thất nặng nề, là tâm cơ mà một Bá Chủ nên có, vì thế hoàn thành ẩn tang nhiệm vụ”.
Lạc Nam hiểu rõ, đồng thời cũng vui mừng hừ lạnh: “Chỉ là mới bắt đầu mà thôi, sớm muộn cũng đòi lại vốn lẫn lãi”.
“Keng, phát động chi nhánh nhiệm vụ
Nhiệm vụ chú thích: “Một Bá Chủ cần có trợ lực để thành đại sự, các cụ có câu sau lưng đàn ông thành công luôn có bóng hình phụ nữ, ký chủ cần vận dụng song tu công pháp chữa thương cho Yên Nhược Tuyết, sau đó tìm cách chinh phục trái tim nàng, nàng thích hợp trở thành hiền thê cho con đường Bá Chủ của ký chủ”.
“Tên nàng là Yên Nhược Tuyết sao?” Lạc Nam trìu mến ngắm nhìn thân thể ngày càng run rẩy trong lòng, lẩm bẩm tên của nàng.
Hắn biết, đã đến lúc quyết định.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu/
Hai tay ôm lấy thân thể nhu mềm trong lòng, Lạc Nam đỡ Yên Nhược Tuyết xoay người lại đối diện cùng hắn, mắt nàng vẫn khép hờ, đôi mi lá liễu hơi run, mũi quỳnh nhỏ nhắn cao thẳng cùng đôi môi hơi tái nhợt nhưng vẫn còn một tia hồng hào đang hé mở để lộ hàm răng trắng đều như bắp của nàng như một đóa hoa non nớt nhưng tràn đầy quyến rũ.
“Ư ưm.”
Là tiếng rên rỉ trong cơn đau của nàng.
Hai gương mặt lúc này đối diện nhau, hơi thở như u lan thơm ngát của nàng khiến Lạc Nam say mê, hắn không muốn tiếp tục chứng kiến nàng đau đớn, cũng không muốn nhẫn nhịn dục vọng chiếm hữu nàng, mặc kệ hậu quả.
Lạc Nam vuốt nhẹ tóc mai màu da trời hơi rối của nàng, dịu dàng đặt một nụ hôn lên cái trán trơn bóng mặc kệ những giọt mồ hôi còn lấm tấm. Hắn phát hiện trình độ khống chế hồn lực của mình thành thạo hơn một chút, đây rõ ràng là một cơ hội rèn luyện.
“Chúng nó có thể là một cặp, nhưng đó là trước đây, ít nhất là trước khi thứ đó chưa xuất hiện” Kim Nhi thản nhiên nói, ngón tay nhỏ nhắn chỉ về một hướng.
Lạc Nam theo ngón tay nàng nhìn lại, chỉ thấy xa xa có một gốc linh dược nhỏ nhắn đang phát sát nhè nhẹ, thân cây nhỏ chỉ bằng que tăm, nhưng trên đỉnh mọc ra một bông hoa có màu nâu đất lớn tràn ngập linh khí.
“Loại linh dược gì?” Lạc Nam chú ý nói, hiển nhiên có thể làm hai vợ chồng nhà Gấu ly dị và choảng nhau cướp đoạt, đủ thấy linh dược kia diệu dụng vô cùng.
“Tạm được mà thôi, là một gốc Huyền cấp trung phẩm Thổ hệ linh dược” Kim Nhi bình thản, nàng nói tiếp:
“Tên nó là Thổ Linh Thảo, có thể cung cấp một lượng Thổ hệ linh khí cho người phục dụng, đồng thời gia tăng khả năng hấp thụ Thổ hệ linh khí trong thời gian ngắn.”
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, Hắc Sơn Hùng là loại yêu thú tinh thông Thổ thuộc tính, đứng trước dụ hoặc của một gốc Thổ hệ linh dược, phát cuồng là điều dễ hiểu.
Lạc Nam nghĩ đến cách thức tu luyện bên trong Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất, lập tức tâm động.
Kim Nhi cũng biết Lạc Nam động tâm, cũng không ngăn cản hắn.
Lạc Nam quan sát thấy hai con gấu vẫn dây dưa lẫn nhau, hắn cố tỏ vẻ vô hại không nhanh không chậm tiến về gốc kia linh dược.
Hai con Hắc Sơn Hùng hoàn toàn không chú ý, trong mắt bọn hắn Lạc Nam chủ là một con kiến hơi lớn mà thôi, một tay có thể bóp chết, hoàn toàn không đủ khả năng tranh đoạt linh dược.
Nếu đổi lại kẻ khác thì đúng là như thế, bất quá đây lại là Lạc Nam tài cao gan lớn, hắn vừa vận dụng hồn lực bảo vệ thân thể, vừa lén lút chầm chậm tiến về.
Lạc Nam phát hiện càng tiếp cận linh dược, cường độ dư ba công kích của hai tên to xác ngày càng suy yếu, hiển nhiên bọn chúng không muốn tổn hại linh dược nên cách nơi này khá xa để chiến đấu.
Mà khi Lạc Nam chỉ còn cách linh dược vài bước chân, vì luôn trong tình trạng chú ý động tĩnh ở gần Linh dược nên vợ chồng nhà gấu cũng phát hiện ra con chuột nhỏ Lạc Nam có ý đồ cướp “gạo” của nhà mình.
“RỐNG.”
“RỐNG.”
Hai tiếng rống phẫn nộ vang lên khiến vô số cấp thấp yêu thú tê liệt ngã trên mặt đất, Lạc Nam cũng không dễ chịu, dù sao cường độ thân thể hắn vẫn quá thấp, dù có hồn lực gia thân vẫn không chịu nổi khí tức do tam giai yêu thú chính diện phát ra, hắn cố nén đau đớn, nuốt ngược ngụm máu sắp phun ra vào họng, điên cuồng chạy như bay về gốc kia Thổ Linh Thảo.
Hai con Hắc Sơn Hùng giận đỏ cả mắt, bất quá chúng cũng không vội vàng, tam giai yêu thú có được trí khôn nhất định, chúng nó nghĩ Lạc Nam tu vi nhỏ yếu, cho dù hái được Thổ Linh Thảo thì thế nào? Vẫn không thể thoát khỏi chúng nó truy sát.