Ngày Gặp Bệnh Hoạn Của Gia Đình
Tôi thật đau lòng khi ở tuổi gần đất xa trời rồi mà trong lòng vẫn chịu bao điều ấm ức, khổ sở. Tôi viết bức thư này gửi tới quý báo tâm sự cho vơi hết nỗi buồn bực không ai hiểu nổi.
Nói ra chắc các anh các chị không thể tin là chuyện của gia đình tôi lại kỳ quặc vậy. Nhưng trên đời này vẫn xảy ra biết bao nhiêu chuyện khó tin nhưng có thật, và chúng ta vẫn phải hoảng hốt, bàng hoàng, ngơ ngác khi tận mắt mục sở thị những câu chuyện lạ lùng.
Nói ra thật xấu hổ, thật nhục nhã nhưng vì là người thường xuyên theo dõi quý báo, nhất là chuyên mục dành cho những câu chuyện ẩn ức được chia sẻ, tôi rất muốn được trút vơi nỗi khổ của gia đình tôi do con gái ruột của mình gây ra.
Cách đây hai năm, vợ tôi bạo bệnh rồi mất. Bà ấy thượng thọ 85 tuổi. Trong đám tang của bà, các con cháu về tề tựu đông đủ hết, chỉ thiếu mỗi gia đình vợ chồng đứa con gái đầu lòng của tôi. Thật đau lòng hết sức, đứa con gái vợ chồng tôi dứt ruột đẻ nó ra, nuôi nấng nó nên người, chăm sóc nó trưởng thành như ngày hôm nay, vậy mà khi mẹ nó hấp hối, bà ấy trăng trối tôi nhắn con gái về thăm mẹ.