Nói đi, cho em nghe.
Khuê buông cái cần câu, và cuộn dây nhợ xuống, ngồi thừ mặt,Tập Thể nhìn xuống đất, giọng rất nhỏ:
– Anh thấy nhiều lần chớ không phải một (giọng Khuê nhỏ hơn) Anh… đâu ngờ người nằm trần truồng dưới bụng ba anh lại là em. Hắn dán mắt ở cặp vú cưng cưng của Loan, rồi nhìn sững cái mu lồn bao đen cả lông lá. Đó anh ơi, nút mạnh đi!
Hai ngón tay bà kẹp cái hột le cho nó trồi lên một tí. Nhưng buồn và khó ngủ…
– Mưa thì dễ ngủ chứ cô?
– Ừ, trẻ con thì nghe mưa dễ ngủ.